Hội Thánh: 12 Các Tín Lý Căn Bản

16,004 views

Hội Thánh: 12 Các Tín Lý Căn Bản

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống bài viết này:
https://www.opendrive.com/folders?MV85MDE2ODY2X1lpSWJi

Bấm vào nối mạng dưới đây để tải xuống mp3 bài này:
https://www.opendrive.com/folders?MV85MDcwNjE0X0U1RW5p

Bấm vào nút “play” ► để nghe

 Bấm vào nút “play” ► để nghe

Tín lý của Hội Thánh là những lẽ thật của đức tin, được Đức Chúa Trời giãi bày trong Thánh Kinh, được con dân Chúa công nhận, rao giảng, và áp dụng vào trong cuộc sống. Nếu người nào tin nhận sự cứu rỗi của Thiên Chúa mà không tin và làm theo các tín lý căn bản của Thánh Kinh, thì người ấy vẫn có thể bị hư mất!

Chúng ta nên phân biệt rõ hai điều này:

  • Một tội nhân đang bị hư mất vì vi phạm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, nếu thật lòng ăn năn tội, tin nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ, thì người ấy được cứu ra khỏi địa vị hư mất và được cứu ra khỏi quyền lực của tội lỗi, được Đức Chúa Trời tha tội, được Đức Chúa Jesus Christ làm cho sạch tội, được Đức Thánh Linh dựng nên mới. Người ấy không cần phải làm gì khác để được cứu rỗi.

  • Một người sau khi được cứu rỗi mà vẫn tiếp tục sống trong tội, tức là tiếp tục vi phạm dù chỉ một trong Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, thì người ấy tự đặt mình vào trong sự hư mất. Vì hậu quả của tội lỗi là sự chết! Nếu người ấy không kịp ăn năn hoặc không còn được Chúa ban cho cơ hội ăn năn (như Vua Pha-ra-ôn) trước khi qua đời, thì người ấy sẽ bị hư mất đời đời. Vì Đức Chúa Trời muốn làm ơn cho ai thì làm, muốn thương xót ai thì thương xót (Rô-ma 9:18). Đó là trường hợp: đã là con dân của Chúa mà lại bị diệt, vì thiếu sự tri thức (Ô-sê 4:6).

Thí dụ minh họa: Một người vô tình hay cố ý nhảy xuống một hố bùn, thì sẽ bị lún chìm trong hố bùn mà chết. Người ấy không thể làm gì để tự cứu mình, ngoại trừ tin vào người đứng trên bờ, và nắm chặt cây sào người ấy đang đưa cho mình nắm lấy, để kéo mình ra khỏi hố bùn. Sau khi được kéo ra khỏi hố bùn, được tắm rửa sạch sẽ, được ban cho quần áo mới, và được nhìn thấy người cứu mình cẩn thận làm một hàng rào chung quanh hố bùn, để tấm bảng: “Nguy hiểm chết người! Đừng đến gần hố bùn!” Mà người được cứu lại tự ý nhảy xuống hố bùn, thì người ấy có thoát khỏi sự chết hay không?

Dưới đây là các tín lý căn bản qua sự giãi bày của Thánh Kinh, và các lý do vì sao, nếu một người phủ nhận các tín lý này, thì sẽ bị hư mất đời đời.

Tín Lý 1:

Chỉ có một Thiên Chúa Tự Có và Có Đến Mãi Mãi. Ngài là Đấng toàn ái, toàn thánh, toàn chính, toàn năng, toàn tri, toàn tại, toàn thiện, toàn chân, toàn mỹ, là Đấng Sáng Tạo và Tể Trị trên muôn loài vạn vật. Thiên Chúa được thể hiện qua ba thân vị, còn gọi là “ba ngôi”: Đức Chúa Trời, còn gọi là Đức Cha; Ngôi Lời, sau khi nhập thế làm người thì được gọi là Đức Chúa Jesus Christ và Đức Con; Đấng Thần Linh, còn gọi là Thần Lẽ Thật, khi ngự trong lòng con dân Chúa và hành động qua con dân Chúa thì được gọi là Đức Thánh Linh và Đấng An Ủi.

Người nào là con dân Chúa nhưng nếu không thật lòng công nhận chỉ có một Thiên Chúa, thì người ấy sẽ sa ngã vào sự thờ lạy các tà thần, tôn các tà thần hay các sự ưa muốn tội lỗi của xác thịt làm Thiên Chúa của mình. Nếu người nào công nhận chỉ có một Thiên Chúa mà không công nhận Thiên Chúa thể hiện qua ba thân vị: Đức Cha, Đức Con, và Đức Thánh Linh, thì người ấy đã phủ nhận thần tính của Đức Con và Đức Thánh Linh. Phủ nhận thần tính của Đức Con là phủ nhận sự cứu rỗi do Thiên Chúa thành người gánh án phạt cho nhân loại. Phủ nhận thần tính của Đức Thánh Linh là phủ nhận năng lực tái sinh và thánh hóa của Đức Thánh Linh, cùng lúc phủ nhận sự an ủi, dạy bảo, cầu thay của Đức Thánh Linh. Phủ nhận thần tính của Đức Con và Đức Thánh Linh là phủ nhận sự thờ phượng dành cho Đức Con và Đức Thánh Linh.

Tín Lý 2:

Loài người được Đức Chúa Trời tạo dựng để làm con của Đức Chúa Trời nhưng loài người đã phạm tội, nghĩa là không vâng lời Đức Chúa Trời, nên bị hư mất đời đời. Đức Chúa Trời yêu thương loài người nên ban cho loài người sự cứu rỗi. Hễ ai cải hối (hối hận vì đã phạm tội và bằng lòng trở lại vâng lời Đức Chúa Trời) và tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời, vâng theo mọi lời phán dạy của Đức Chúa Jesus Christ; thì được Đức Chúa Trời tha tội; được Đức Chúa Jesus Christ làm cho sạch tội, ban cho sự sống lại và sự sống đời đời; được Đức Thánh Linh tái sinh và thánh hóa; được làm con của Đức Chúa Trời và được đồng cai trị đời đời với Đức Chúa Jesus Christ trong Vương Quốc của Đức Chúa Trời.

Để có thể nhận được sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời, thì một người phải công nhận mình là tội nhân, đã thật lòng cải hối, và công nhận sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ. Nếu dựa vào các việc làm công đức, như làm lành, dâng hiến, thờ phượng Thiên Chúa, sống theo các điều răn của Thiên Chúa, v.v., thay vì dựa vào sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ, thì không thể được cứu rỗi. Nếu tin vào sự chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ nhưng không thật lòng chừa bỏ sự phạm tội, nghĩa là vẫn còn phạm các điều răn, thì cũng không được cứu rỗi. Nếu thật lòng ăn năn tội và tin vào sự cứu chuộc của Đức Chúa Jesus Christ nhưng không tin vào sự tái sinh và sự thánh hóa bởi Đức Thánh Linh thì sẽ trở lại sống trong tội và bị hư mất.

Giáo Hội Công Giáo dạy rằng: Một người có thể được sạch tội sau khi chịu tự mình đền tội trong ngục luyện tội. Đây là tà giáo, vì Thánh Kinh không hề dạy về ngục luyện tội, và cũng không dạy rằng, một người có thể tự mình đền tội thì sẽ được sạch tội. Trái lại, Thánh Kinh dạy: Ai không tin nhận sự cứu chuộc của Đức Chúa Jesus Christ, thì sẽ đời đời chịu khổ trong hỏa ngục. Sự tự mình đền tội phải là sự bị hình phạt đời đời, vì đã xúc phạm Đấng đời đời. Chỉ có Đấng đời đời chịu thay hình phạt cho loài người mà loài người mới được cứu.

Giáo Hội Công Giáo cũng dạy rằng: Bởi sự dâng hiến, đi lễ, đọc kinh, lần chuỗi, cầu nguyện, làm điều thiện… mà một người có thể chuộc tội. Đây cũng là tà giáo, vì Thánh Kinh dạy rằng: Tất cả những việc làm công chính của tội nhân chỉ là áo nhớp trước mặt Chúa (Ê-sai 64:6).

Tín Lý 3:

Tội lỗi là sự không vâng lời Đức Chúa Trời, tức là không vâng theo các ý muốn và các tiêu chuẩn thánh khiết, yêu thương, công chính của Đức Chúa Trời được Ngài đặt để trong lương tâm loài người, được Ngài tóm lược trong Mười Điều Răn, và được Ngài cho ghi chép trong Thánh Kinh. Tội lỗi được thể hiện qua sự chống nghịch Đức Chúa Trời từ trong tư tưởng hoặc qua lời nói, cử chỉ, thái độ và hành động. Hậu quả của tội lỗi là sự hư mất đời đời. Sự hư mất đời đời có nghĩa là bị đời đời xa cách Đức Chúa Trời (xa cách sự yêu thương của Ngài), và xa cách sự vinh quang của sức mạnh Ngài (xa cách sự cứu rỗi và sự thánh hóa của Ngài). Người bị hư mất sẽ được phục sinh sau khi chết và ra trước tòa án của Đức Chúa Trời, để chịu sự phán xét về tất cả tội lỗi đã làm trong khi đang sống trong thân xác hiện tại. Sau đó, người bị hư mất sẽ bị giam giữ để chịu khổ đời đời trong hỏa ngục, cùng với các thiên sứ phạm tội đã trở thành ma quỷ.

Không tin rằng sự vi phạm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:1-17) là tội lỗi, thì sẽ không có sự cứu rỗi. Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời là nền tảng của mọi luật pháp, được Đức Chúa Jesus Christ tóm gọn thành hai điều chính yếu:

  • Yêu Chúa với hết thảy tấm lòng, với hết thảy linh hồn, với hết thảy tâm trí, với hết thảy sức mạnh (Mác 12:30).

  • Yêu người khác như chính mình (Mác 12:31).

Trong Kỳ Tận Thế, Đức Chúa Trời sẽ dùng Mười Điều Răn, được cất trong Rương Giao Ước, để làm tiêu chuẩn định tội và hình phạt toàn thế gian:

“Vì Đền Tạm đã được dựng nên. Phần thứ nhất, trong đó gồm có: chân đèn, bàn, và bánh bày ra. Đó được gọi là Nơi Thánh. Nhưng phía sau tấm màn thứ nhì, là một chỗ ở được gọi là Nơi Rất Thánh, có bình đựng hương bằng vàng và Rương Giao Ước, toàn bọc bằng vàng. Trong đó có một cái bình bằng vàng đựng ma-na, cây gậy trổ nụ của A-rôn, và các bảng giao ước.” (Hê-bơ-rơ 9:2-4).

“Rồi, Đền Thờ của Đức Chúa Trời được mở ra ở trên trời. Rương Giao Ước của Ngài được thấy trong Đền Thờ của Ngài. Có những chớp nhoáng, những âm thanh, và những sấm vang, cùng cơn động đất và mưa đá lớn.” (Khải Huyền 11:19).

Không tin rằng sự hư mất chính là sự chịu hình phạt đời đời trong hỏa ngục, thì cũng sẽ không có sự cứu rỗi, vì đã cho rằng Đức Chúa Jesus Christ nói dối. Các giáo phái Chứng Nhân Giê-hô-va, Cơ-đốc Phục Lâm, Hội Thánh Toàn Cầu của Đức Chúa Trời, và một số các giáo phái khác nữa… không tin hình phạt của tội lỗi là sự chịu khổ đời đời trong hỏa ngục. Các giáo phái này dạy rằng, những linh hồn bị hư mất hoặc là sẽ có cơ hội được cứu trong đời sau hoặc là sẽ bị tan biến thành hư không. Thánh Kinh không hề dạy rằng một người có cơ hội được cứu rỗi sau khi chết. Trái lại, Thánh Kinh dạy rằng, sau sự chết là sự phán xét (Hê-bơ-rơ 9:27). Thánh Kinh cũng không hề dạy rằng những người không được cứu, sau khi chịu phạt một thời gian trong hỏa ngục, thì sẽ tan biến thành hư không. Trái lại, Thánh Kinh dạy rằng: Hình phạt trong hỏa ngục là sẽ bị đau đớn cả ngày lẫn đêm, cho đến đời đời (Khải Huyền 20:10).

Tín Lý 4:

Ăn năn tội là cải hối, là thật lòng đau khổ vì đã phạm tội và gớm ghét tội lỗi, là sẵn sàng nhận sự cứu giúp của Đức Chúa Trời để có được thẩm quyền và năng lực mà thắng được mọi thử thách và cám dỗ; và trên hết là khao khát vâng theo lời Chúa dạy. Tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời là tin rằng, sự chết chuộc tội của Đức Chúa Jesus Christ trên thập tự giá cho nhân loại, là hành động chuộc tội một lần đủ cả, để cứu bất cứ ai muốn được Đức Chúa Trời tha tội và làm cho sạch tội, mà không cần phải thêm một điều gì khác.

Cải hối hay ăn năn không phải chỉ là nhận mình có tội và xưng tội, để rồi sau đó lại cố ý tái phạm. Cải hối hay ăn năn là chân thành đau đớn trong lòng vì những tội lỗi mình đã làm ra; quyết tâm không bao giờ tái phạm, và sẵn sàng trả giá, cho dù là phải trả bằng sự tự do hoặc mạng sống, để không vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời. Từ ngữ cải hối hay ăn năn trong nguyên ngữ của Thánh Kinh có nghĩa là đau buồn và thay đổi, là quay trở lại tình trạng lúc chưa phạm tội. Vì thế, những ai miệng nói rằng ăn năn tội, mà vẫn tiếp tục vi phạm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời, thì ấy là người nói dối. Thánh Kinh dạy rằng:

I Giăng 2:3-6

3 Và bởi điều này mà chúng ta biết mình đã biết Ngài: ấy là chúng ta giữ các điều răn của Ngài.

4 Ai nói: Tôi biết Ngài! Mà không giữ các điều răn của Ngài, là người nói dối, lẽ thật không ở trong người ấy.

5 Nhưng ai giữ lời Ngài, thì tình yêu của Đức Chúa Trời thật là trọn vẹn trong người ấy. Bởi đó, chúng ta biết chúng ta ở trong Ngài.

6 Ai nói mình ở trong Ngài, thì người ấy cũng phải bước đi như chính Ngài đã bước đi.

Tin Chúa để được cứu không phải là một lời cầu nguyện suông, mà là thật lòng tin vào sự cứu chuộc của Đức Chúa Jesus Christ và tin vào bổn phận của loài người trong việc vâng giữ Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời. Đức tin đó phải thể hiện ra thành hành động: Đừng phạm tội nữa! (Giăng 5:14; 8:11).

Tín Lý 5:

Được tha tội là được Đức Chúa Trời không hình phạt về những tội đã phạm (vì Đức Chúa Jesus Christ đã gánh thay hình phạt). Được làm cho sạch tội là được Đức Chúa Jesus Christ rửa sạch bản tính phạm tội (bằng máu thánh của Ngài), để không còn ưa thích phạm tội nữa. Được tái sinh là được Đức Thánh Linh tạo nên một tâm linh mới, và được Đức Thánh Linh ngự trong thân thể, để biến thân thể thành Đền Thờ của Thiên Chúa. Được thánh hóa là được nhận dư dật thánh linh (tức là sức sống, thẩm quyền, và năng lực) từ Đức Thánh Linh, để có thể sống đúng theo tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời (được đúc kết trong Mười Điều Răn), làm được những việc lành của Đức Chúa Trời đã sắm sẵn cho, và trở nên trọn vẹn như chính Ngài.

Người nào không tin rằng: con dân Chúa có thể bởi thánh linh sống một đời sống thánh sạch, không còn vi phạm Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời; thì người ấy đã:

  • Không công nhận năng lực của máu Đấng Christ làm sạch mọi tội của loài người (I Giăng 1:7).

  • Không công nhận lời dạy của Thánh Kinh về sự tha tội và làm cho sạch tội (I Giăng 1:9).

  • Không công nhận về sự con dân Chúa có thể qua Đấng Christ mà làm được mọi sự (Phi-líp 4:13).

  • Không công nhận lời hứa của Chúa về sự Ngài sẽ cứu con dân Ngài ra khỏi sự cám dỗ (Hê-bơ-rơ 2:18; II Phi-e-rơ 2:9).

  • Không công nhận lời hứa của Chúa, là không có sự thử thách hay cám dỗ nào quá sức chịu đựng của một người; và trong mọi cám dỗ, thử thách, Chúa đều mở đường cho ra khỏi (I Cô-rinh-tô 10:13).

  • Không công nhận Đức Thánh Linh, là Đấng ở trong con dân Chúa, lớn hơn những kẻ trong thế gian (I Giăng 4:4).

Câu nói cửa miệng của nhiều người: “Nhân vô thập toàn!” “Ai nấy đều là tội nhân!” Chỉ đúng với những người chưa được Đức Chúa Trời tha tội, chưa được Đức Chúa Jesus Christ làm cho sạch tội, chưa được Đức Thánh Linh tái sinh và thánh hóa. Còn những ai thật sự ở trong Đức Chúa Jesus Christ, thì họ được năng lực của Thiên Chúa khiến cho họ trở nên trọn vẹn, không chỗ trách được. Chỉ có những ai thật lòng ăn năn tội và khao khát sống theo Lời Chúa mới hiểu được thế nào là một nếp sống thánh khiết, trọn vẹn trong Chúa. Sự không còn vi phạm các điều răn của Đức Chúa Trời là do chính năng lực của Thiên Chúa hành động trong lòng con dân Chúa; nhưng con dân Chúa phải sẵn lòng tìm kiếm sự thánh khiết của Thiên Chúa.

Thánh Kinh nhiều lần khẳng định về lẽ thật này:

Đến nỗi, Ngài đã chọn chúng ta trong Đấng ấy từ trước khi lập nền thế gian, để chúng ta được nên thánh và không chỗ trách được, trước Ngài, trong tình yêu. (Ê-phê-sô 1:4).

…để các anh chị em chứng nghiệm những sự tốt lành hơn, để cho các anh chị em được tinh sạch không chỗ trách được, cho đến ngày của Đấng Christ.” (Phi-líp 1:10).

…để cho các anh chị em không tì vết và thanh sạch, là những con cái của Đức Chúa Trời, không chỗ trách được ở giữa dòng dõi không ngay thẳng và gian tà. Ở giữa họ, các anh chị em chiếu sáng như những sự sáng trong thế gian.” (Phi-líp 2:15).

Con dân của Chúa cần suy ngẫm về sự thánh hóa của Đức Thánh Linh trong đời sống của mình và khao khát, tiếp nhận sự thánh hóa của Ngài.

Tín Lý 6:

Thánh Kinh là Lời Hằng Sống của Đức Chúa Trời, là ý muốn và tiêu chuẩn thánh khiết của Đức Chúa Trời đối với nhân loại. Thánh Kinh hoàn toàn là chân lý và là thẩm quyền tuyệt đối, để dạy cho loài người biết về Đức Chúa Trời. Thánh Kinh phải được giảng giải bằng chính Thánh Kinh. Tất cả những giáo lý không có trong Thánh Kinh là tà giáo. Tất cả những giáo lý không đúng với Thánh Kinh là tà giáo. Sự thờ phượng Đức Chúa Trời không đúng với Thánh Kinh là sự thờ phượng theo xác thịt, không theo thánh linh.

Người nào không tin rằng: Thánh Kinh hoàn toàn là Lời của Đức Chúa Trời và có thẩm quyền tuyệt đối trên đời sống của con dân Chúa; thì người ấy sẽ không được thánh hóa bởi Thánh Kinh (Giăng 17:17). Không được thánh hóa bởi Lời Chúa thì sẽ sa vào nếp sống ô uế, tội lỗi, dẫn đến sự bị hư mất. Có nhiều người xưng nhận Thánh Kinh hoàn toàn là Lời của Đức Chúa Trời, nhưng họ lại không chấp nhận thẩm quyền của Thánh Kinh. Thay vào đó, họ chấp nhận thẩm quyền của các giáo hội và có nếp sống nghịch lại Lời Chúa. Điển hình là việc không giữ ngày Sa-bát Thứ Bảy theo Lời Chúa dạy, mà giữ ngày Thứ Nhất, còn gọi là Chủ Nhật, theo lời dạy của các giáo hội. Ngày nay, còn thêm sự kiện nhiều giáo hội lớn không gọi đồng tính luyến ái là tội, nhưng gọi đó là bệnh, và công khai phong chức chăn bầy, trưởng lão, cho những người đồng tính luyến ái, nhân danh Chúa cử hành hôn lễ cho những người đồng tính luyến ái!

Tín Lý 7:

Sự tổ chức, thành lập các giáo hội, giáo phái là nghịch lại Thánh Kinh. Các giáo hội, giáo phái không phải là Hội Thánh của Chúa. Dù vậy, trong các giáo hội, giáo phái có sự hiện diện của Hội Thánh Chúa qua sự hiện diện của những con dân chân thật của Ngài, là những người thật lòng cải hối, từ bỏ tội lỗi, tin nhận sự cứu rỗi của Đấng Christ và vâng giữ Lời Chúa.

Cho đến ngày hôm nay, sự lường gạt lớn nhất của Sa-tan gạt được nhiều người trong Hội Thánh của Chúa nhất, đó là: Sự lường gạt cho rằng Giáo Hội Công Giáo là Hội Thánh của Chúa.

Sự lường gạt lớn thứ nhì, đó là: Sự lường gạt cho rằng các giáo hội, giáo phái Tin Lành là Hội Thánh của Chúa.

Sự lường gạt lớn thứ ba, đó là: Sự lường gạt cho rằng hiện tượng nói tiếng lạ, đặt tay té ngã là hiện tượng được báp-tem bằng thánh linh, được đầy dẫy thánh linh.

Theo http://www.30-days.net/muslims/statistics/world-stats/ thống kê của “30 Days Prayer Network” (Mạng Cầu Nguyện 30 Ngày), thì trong năm 2013: Dân số thế giới = 7.021.836.029 người. Trong đó, có 2.341.782.315 người (33.35%) xưng mình là Cơ-đốc nhân.

  • Tín đồ Công Giáo = 1.181.775.003 người (16.83%).

  • Tín đồ Tin Lành = 426.927.630 người (6.08%).

  • Tín đồ Chính Thống Giáo = 282.979.991 người (4.03%).

  • Tín đồ Anh Giáo = 88.475.133 người (1.26%).

Trong cả bốn giáo hội chính trên đây có khoảng 700.000.000 người nói tiếng lạ. Cả ba sự lường gạt trên đây của Sa-tan đã và sẽ tiếp tục đưa dắt không biết bao nhiêu là người đi vào trong sự hư mất vì họ đã không đọc, không suy ngẫm, và không cẩn thận làm theo Lời của Chúa! (Giô-suê 1:8).

Tín Lý 8:

Tất cả các chức vụ, các ân tứ Chúa lập ra và ban cho Hội Thánh vẫn còn trong Hội Thánh cho đến ngày Chúa cất Hội Thánh ra khỏi thế gian, vì tất cả các chức vụ và ân tứ đó là ân điển Chúa ban, để gây dựng và phát triển Hội Thánh. Trong những ngày cuối cùng, càng có nhiều giáo sư giả, nhiều tiên tri giả, nhiều sự bội đạo, thì các chức vụ và các ân tứ từ Chúa càng cần thiết hơn bao giờ hết trong Hội Thánh của Chúa. Các chức vụ do loài người tự phong cho nhau trong các giáo hội không phải là các chức vụ do Chúa lập ra. Các chức vụ do Chúa lập ra trong Hội Thánh được chính Đức Thánh Linh bày tỏ cho người được gọi và cho cả Hội Thánh.

Có một số giáo hội dạy rằng: Ngày nay các chức vụ sứ đồ, tiên tri và các ân tứ làm phép lạ, nói các ngôn ngữ, thông giải nhiều ngôn ngữ, v.v., không còn trong Hội Thánh, sau khi Thánh Kinh được ghi chép hoàn tất. Tuy nhiên, không một chỗ nào trong Thánh Kinh dạy rằng: các chức vụ và ân tứ ấy sẽ không còn lại trong Hội Thánh sau khi Thánh Kinh được ghi chép hoàn tất. Họ dùng I Cô-rinh-tô 13:10 “Nhưng khi sự trọn vẹn đến thì sự chỉ một phần sẽ qua đi” và lý luận rằng: sự trọn vẹn là sự Thánh Kinh được hoàn tất với sách Khải Huyền. Tuy nhiên, nếu sự trọn vẹn là sự Thánh Kinh được hoàn tất, thì tại sao chính các giáo hội đó vẫn còn giữ lại một số chức vụ và công nhận một số ân tứ trong các tổ chức của họ? Sự trọn vẹn được nói đến trong I Cô-rinh-tô 13:10 là sự Vương Quốc Ngàn Năm được thể hiện trên đất, là khi sự tri thức về Đức Chúa Trời đầy dẫy trong mỗi người, không cần có người nói lời tiên tri hay là nói lời hiểu biết:

…Vì thế gian sẽ đầy dẫy sự tri thức về Đấng Tự Hữu Hằng Hữu, như nước che lấp biển.” (Ê-sai 11:9).

“Chúng nó ai nấy sẽ chẳng dạy người lân cận mình hay là anh em mình, nói rằng: Hãy nhìn biết Đấng Tự Hữu Hằng Hữu! Vì hết thảy chúng nó đều sẽ nhìn biết Ta, người nhỏ cũng như người lớn. Đấng Tự Hữu Hằng Hữu phán: Vì Ta sẽ tha sự gian ác của chúng nó, và Ta sẽ chẳng nhớ tội lỗi của chúng nó nữa.” (Giê-rê-mi 31:34).

Ngoài ra, các chức vụ do loài người tự phong cho nhau không bao giờ là chức vụ đến từ Chúa, dù rằng, rất có thể trong những người được các giáo hội phong chức, vẫn có những người nhận lãnh tiếng gọi và chức vụ từ nơi Chúa. Lẫn lộn giữa các chức vụ do loài người tự phong cho nhau trong các giáo hội, với các chức vụ do chính Chúa ban cho, sẽ khiến cho con dân Chúa bị sa vào bẫy rập của những giáo sư giả, tiên tri giả, và người chăn giả!

Tín Lý 9:

Hiện tượng “nói tiếng lạ”, “đặt tay té ngã”, “say thánh linh”, “tiếng cười thánh”, “bị giết trong thánh linh”… hoàn toàn không có trong Thánh Kinh mà chỉ là sự giả mạo của Sa-tan, để lường gạt những người không chịu từ bỏ nếp sống tội lỗi, mà lại muốn tỏ ra mình được đầy dẫy thánh linh và có quyền phép, ân tứ thuộc linh. Ân tứ nói các ngôn ngữ như được thể hiện trong Công Vụ Các Sứ Đồ 2 và nói đến trong I Cô-rinh-tô 12, 14 không phải là sự kiện thất thần, lắp bắp một thứ âm thanh vô nghĩa. Theo Thánh Kinh, những người được ân tứ nói các ngôn ngữ luôn luôn nói một thứ ngôn ngữ có người hiểu, và được người chung quanh ấn chứng rằng, họ đang nói những lời cao trọng về Đức Chúa Trời. Tất cả các trường hợp thất thần, té ngã bất động, lắp bắp những âm thanh vô nghĩa, cười, la, gào, hú, than khóc, lắc lư hay vật vã thân hình… chỉ là hình thức của các hiện tượng bị tà linh điều khiển.

Người nào tin vào hiện tượng nói tiếng lạ và đặt tay té ngã, thì người ấy bị trúng kế của Sa-tan, tự ý mời gọi tà linh xâm nhập thân thể của mình. Nếu người ấy vẫn không chịu đối chiếu các hiện tượng đó với Lời Chúa, để ăn năn và xua đuổi tà linh ra khỏi thân thể mình, thì tà linh sẽ dẫn dắt người ấy ngày càng lún sâu vào trong nếp sống tội lỗi. Những người nói tiếng lạ và bị đặt tay té ngã, hãy bình tâm xét lại xem: có phải mình đang sống trong sự tham lam tiền bạc, dối trá, kiêu ngạo, khoe khoang, luôn tư tưởng về sự tà dâm? Đó chính là dấu hiệu cho biết năng lực đang điều khiển mình là tà linh. Hãy đến với Chúa, hạ mình, ăn năn tội, và kêu cầu, xin Chúa tha thứ cho mình; rồi nhân danh Đức Chúa Jesus Christ mà xua đuổi tà linh nói tiếng lạ ra khỏi thân thể mình, trước khi quá trễ.

Tín Lý 10:

Một người xưng rằng mình tin nhận Chúa mà không sống theo Lời Chúa trong Thánh Kinh, cố tình vi phạm bất cứ điều răn nào trong Mười Điều Răn của Đức Chúa Trời là một người nói dối, là một người chưa hề có sự cứu rỗi. Một người đã có sự cứu rỗi, đã được tái sinh và thậm chí được Chúa giao cho các chức vụ quan trọng trong Hội Thánh, nhưng nếu lại quay về với đời sống tội lỗi (dù là kín giấu), thì cũng sẽ mất sự cứu rỗi. Chúng ta được cứu bởi ân điển và đức tin, để được dựng nên mới trong Đấng Christ, để Đấng Christ sống trong chúng ta, làm Chúa của chúng ta, và để Đức Thánh Linh ngự trong chúng ta, ban cho chúng ta quyền phép của Đức Chúa Trời, để chúng ta sống theo ý muốn và điều răn của Ngài; không phải để chúng ta tự do sống trong tội mà không bị đoán phạt. Lời Đức Chúa Jesus dạy trong Ma-thi-ơ 7:21-23; 18:15-35; 25:14-30 khẳng định rằng, ai tin Chúa rồi, thậm chí được làm tôi tớ phục vụ trong nhà Chúa (tức Hội Thánh), mà không hết lòng vâng theo Lời Chúa, thì sẽ bị Chúa đoán phạt và bị hư mất đời đời.

Đức Chúa Trời là Đấng Thánh. Ngài không bao giờ chấp nhận tội lỗi. Ngài đã ban cho loài người sự cứu rỗi với điều kiện là loài người phải từ bỏ tội, chứ không phải Ngài ban cho loài người giấy phép phạm tội! Vì thế, hễ ai đã tin nhận sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời rồi, mà còn quay về sống trong tội, thì số phận của người ấy đã được Thánh Kinh định sẵn như sau:

“Vì không thể nào những người đã một lần được soi sáng, đã nếm sự ban cho từ trên trời, được trở nên những người dự phần về thánh linh, đã nếm Lời phán lành của Thiên Chúa và những năng lực của đời sau, rồi họ lại sa ngã, mà được phục hồi vào trong sự ăn năn. Vì họ đang đóng đinh Con của Đức Chúa Trời trên thập tự giá cho mình lần nữa và họ công khai sỉ nhục Ngài.” (Hê-bơ-rơ 6:4-6).

“Vì nếu chúng ta cố ý phạm tội sau khi đã nhận lãnh tri thức về lẽ thật, thì không còn được chừa lại cho chúng ta sinh tế chuộc những tội lỗi. Nhưng chỉ có một sự đợi chờ kinh khiếp về sự phán xét, và lửa hừng sẽ thiêu nuốt những kẻ bội nghịch.” (Hê-bơ-rơ 10:26-27).

Thí dụ minh họa: Một người vợ ưa thích tà dâm, lén lút ngoại tình, rồi bị tình nhân gạt bán vào ổ điếm. Người chồng đi tìm vợ và bỏ tiền ra chuộc vợ về, tha thứ và phục hồi địa vị làm vợ cho người vợ bất trung đó. Nay, có thể nào người vợ nói rằng, vì chồng tôi yêu tôi tha thiết, tha thứ cho tôi, tìm chuộc tôi về; và vì tôi tin nhận tình yêu, sự tha thứ và sự cứu chuộc của chồng tôi, cho nên, từ nay, dù tôi có thỉnh thoảng ngoại tình theo sự ưa thích tà dâm của tôi, thì tôi cũng sẽ không mất địa vị làm vợ! Có thể nào như vậy chăng?

Lời của Chúa trong I Tê-sa-lô-ni-ca 5:23 dạy rõ là, chính Đức Chúa Trời thành tín sẽ gìn giữ con dân của Ngài từ tâm thần, linh hồn, cho đến thể xác được trọn vẹn, không chỗ trách được cho sự đến của Đức Chúa Jesus Christ, Chúa chúng ta:

“Nhưng chính Đức Chúa Trời của sự bình an khiến các anh chị em nên thánh trọn vẹn. Tâm thần, linh hồn, và thân thể của các anh chị em đều được giữ vẹn, không chỗ trách được, cho sự đến của Đức Chúa Jesus Christ chúng ta!

Còn phần của những kẻ có nếp sống như những kẻ thù nghịch thập tự giá (Phi-líp 3:18), tức là những kẻ: đĩ đực, ô uế, tham lam, v.v., không một kẻ nào được dự phần kế nghiệp Vương Quốc của Đấng Christ và Thiên Chúa (Ê-phê-sô 5:5). Từ ngữ ô uế có một ý nghĩa rất là đặc biệt. Ngoài sự ô uế thuộc thể vì đụng chạm đến những điều Chúa cấm, còn là sự ô uế về thuộc linh. Ô uế thuộc linh là tất cả các sự dính dấp đến thần tượng, dù không thờ lạy chúng, dính dấp đến các thói tục mê tín dị đoan của ngoại giáo, dính dấp đến bói khoa, thuật số, đồng bóng (Lê-vi Ký 18:30; 19:31), hay vì không giữ ngày Sa-bát của Chúa vào mỗi Thứ Bảy:

“Phước cho người nào làm điều đó, và con người cầm vững, giữ ngày Sa-bát, không làm ô uế nó, giữ tay mình không làm một điều ác nào!(Ê-sai 56:2).

Thánh Kinh gọi đó là sự ô uế của lòng, và kêu gọi con dân Chúa làm sạch lòng mình các sự ô uế đó:

“Vậy, hãy trừ sự ô uế của lòng mình đi, chớ cứng cổ nữa. (Phục Truyền Luật Lệ Ký 10:16).

Kết Luận:

Đức Chúa Jesus Christ đã phán trước cho con dân của Ngài rằng: Trong những ngày cuối cùng này, trước khi Chúa trở lại để đem Hội Thánh của Ngài ra khỏi thế gian, sẽ có nhiều Christ giả và tiên tri giả dấy lên, để lường gạt nhiều người:

“Vì những Christ giả và những tiên tri giả sẽ nổi lên. Chúng sẽ làm ra những dấu kỳ và những phép lạ lớn, đến nỗi, nếu được thì chúng cũng sẽ dẫn lạc lối những người được chọn.” (Ma-thi-ơ 24:24).

Vì thế, vấn đề không phải là cảm xúc, không phải là dấu kỳ, phép lạ, không phải là lời giảng nghe xuôi tai, mà vấn đề là: lời giảng và nếp sống của những người xưng là tôi tớ Chúa, có đúng với Thánh Kinh, hay không!

Chúa kêu gọi con dân Chúa:

“Đừng để cho bất cứ ai lấy những lời giả trá mà lường gạt các anh chị em. Vì bởi những điều đó mà cơn giận của Đức Chúa Trời đến trên những con cái không vâng phục. Vậy, các anh chị em chớ dự phần với họ. (Ê-phê-sô 5:6-7).

“Hãy coi chừng! Kẻo có ai dẫn các anh chị em đi lạc bởi triết học và sự gạt gẫm hư không, theo truyền thống của loài người, theo các lề thói của thế gian, không theo Đấng Christ.” (Cô-lô-se 2:8).

Lời giả trá là những lý luận bẻ cong Lời Chúa. Triết học, sự gạt gẫm hư không, và theo truyền thống là những giáo lý không có trong Thánh Kinh. Con cái không vâng phục là con dân của Chúa nhưng không đọc, không suy ngẫm, và không cẩn thận làm theo Lời Chúa, mà cứ bỏ đi các điều răn của Đức Chúa Trời để làm theo các điều răn của loài người:

“Chúa phán: Vì dân này tới gần với miệng của nó. Với môi của nó chúng tôn kính Ta mà lòng của nó thì cách xa Ta. Sự chúng nó kính sợ Ta được dạy bởi điều răn của loài người.” (Ê-sai 29:13; Ma-thi-ơ 15:3, 6; Mác 7:8, 9, 13).

“Ép-ra-im bị hà hiếp, bị nghiền nát trong sự phán xét, vì nó đã bằng lòng theo điều răn của loài người.” (Ô-sê 5:11).

Sự thịnh nộ của Đức Chúa Trời chắc chắn sẽ giáng trên những kẻ bỏ đi các điều răn của Đức Chúa Trời mà làm theo các điều răn của loài người! Tất cả họ sẽ bị bỏ lại trong ngày Chúa đến, để hứng chịu cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời trong Kỳ Đại Nạn.

Nguyện Đức Thánh Linh là Thần Lẽ Thật, dẫn dắt mỗi chúng ta vào trong mọi lẽ thật của Lời Chúa, để chúng ta có thể sống thánh khiết không chỗ trách được, trong ngày Đấng Christ hiện ra. A-men!

Huỳnh Christian Timothy
Huỳnh Christian Priscilla
12/10/2013

Ghi Chú

Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012: Các câu Thánh Kinh được trích dẫn trong bài này là theo Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Hiệu Đính 2012. Đây là bản Thánh Kinh Việt Ngữ trên mạng, đang trong tiến trình hiệu đính để hoàn thành Thánh Kinh Việt Ngữ Bản Dịch Ngôi Lời. Quý con dân Chúa có thể đọc tại đây: https://thanhkinhvietngu.online/tiengviet/.

  • Các chữ nằm trong hai dấu { } không có trong nguyên văn của Thánh Kinh, nhưng được hàm ý theo cấu trúc của văn phạm tiếng Hê-bơ-rơ và tiếng Hy-lạp.

  • Các chữ nằm trong hai dấu [ ] không có trong nguyên văn của Thánh Kinh, đó là chú thích của người dịch.

Những sách nào đã được hiệu đính hoàn toàn sẽ được đăng tại đây: https://christ.thanhkinhvietngu.net/.